[Chia sẻ]
‘PERSONAL STATEMENT’ 🤗
– LÁ THƯ TỰ GIỚI THIỆU CỦA BẠN TIN NHÁI
Tin Nhái nhà mình đang theo học năm hai, hệ thống IB (International Baccalaureate – Tú tài Quốc tế) tại Anh. Hệ thống này, theo mình biết được áp dụng khá phổ biến tại nhiều trường quốc tế, và học sinh tốt nghiệp phổ thông trung học theo hệ thống này sẽ được dựa trên kết quả học tập để đăng ký vào nhiều trường đại học trên thế giới chứ không chỉ tại Anh. Với quy định là mỗi học sinh sẽ được nhà trường cấp cho một kết quả học tập dự kiến với điểm số tổng của các môn các bạn chọn tùy theo ngành học (theo hệ thống IB, mỗi học sinh sẽ tự chọn 6 môn học, với hai mức: cơ bản và nâng cao). Tổng điểm dự kiến này được trường đưa ra dựa trên thực lực của mỗi bạn.
Sau đó, mỗi học sinh sẽ phải tự soạn một ‘Personal Statement’ – một dạng thư tự giới thiệu, để diễn đạt vì sao mình mong muốn vào trường đại học này. Một học sinh tại Anh thông thường được chọn năm trường đại học, tương tự kiểu ‘Nguyện vọng 1, Nguyện vọng 2… của bên mình). Sau khi các trường đại học ấy nhận được các Personal Statement này, trong vòng vài tuần tiếp theo, các trường hợp nào được các trường quan tâm, các trường sẽ gửi thư lại. Có trường hợp thì thông báo nhận luôn (dĩ nhiên là với điều kiện cuối năm kết quả thực tế phải đạt hòm hòm với kết quả dự kiến); có trường yêu cầu thực hiện phỏng vấn.
Với trường hợp cụ thể của Tin, trong năm trường đã gửi Personal Statement đi, Tin được thông báo nhận thẳng vào một trường. Trường thứ hai, sau khi qua phỏng vấn, cũng được thông báo là nhận luôn. Duy có trường hợp làm Tin căng thẳng nhất, là cụm đại học Oxford, trường hẹn lên lưu lại trường trong vòng ba ngày để dự hai cuộc phỏng vấn và thi đàn cho đầu vào hai trường đại học thành viên trong cụm trường này. (À, để mình giải thích thêm về khái niệm Đại học Oxford. Oxford không phải là một trường đại học duy nhất, mà là một quần thể, gồm 39 trường đại học thành viên (tính cho tới năm nay), quây quần cùng nhau trên địa bàn trung tâm thành phố Oxford, tạo nên một thương hiệu Oxford University nhiều năm qua đào tạo ra nhiều nguyên thủ quốc gia của nhiều nước trên thế giới đó. Các đại học thành viên được gọi là các College, chứ ở Anh, College không mang nghĩa là trường Cao đẳng như ở Mỹ).
Tin Nhái nhà mình không nằm trong nhóm học sinh xuất sắc nhất của trường. Tuy vậy, việc nhờ một Personal Statement mà được nhiều trường tiếp nhận một cách nhiệt tình như vậy, nhìn theo một cách nào đó, vẫn chứng minh rằng cái Personal Statement này tương đối hiệu quả. Mình nằn nì mãi, cậu chàng mới chuyển cái Personal Statement của cậu sang cho mình xem. Mà còn mắc cỡ, nói con gửi đi hết rồi con mới gửi mẹ coi, coi như tham khảo thôi đó, chứ không phải xin ý kiến hay nhờ mẹ ‘chỉ điểm’ gì đâu, nha… 🙂
….
… Choy oy, ta nói, mình coi xong…, rụng nước mắt hết mấy chỗ, haha. Hèn chi mà ảnh hỏng ‘lụm tim’ mấy thành viên ban tuyển chọn hà!
Sáng nay Tin báo, con cũng đã qua xong nốt hai cuộc phỏng vấn tại đây rồi. Mình nói, những gì tốt đẹp nhất con đã cố gắng hết sức, và đã thể hiện được. Còn lại, mình để tùy duyên đi con.
Mình đợi con xong phần phỏng vấn rồi mới nói với Tin, cho phép mẹ chia sẻ với bạn đọc trang mẹ, về những kinh nghiệm của con khi viết Personal Statement để có được ấn tượng tốt đẹp nơi các trường, nha. Và mẹ sẽ muốn chia sẻ ngay giai đoạn này, khi hai cuộc phỏng vấn vào Oxford còn chưa có kết quả, để ý nghĩa của sự chia sẻ này nằm đúng vào tính hiệu quả của Personal Statement mà thôi. Sẽ có không ít các bạn cũng đang học IB hoặc tương tự muốn tham khảo dạng thông tin này, các bạn sẽ đỡ lúng túng hơn. Tin đồng ý.
Theo đó, Tin nói, Việt Nam mình tuy giáo trình dạy Văn nhiều chỗ cũng còn bất cập, tuy vậy, tinh thần chung: thể hiện được cảm xúc của mình vào các bài viết - là một điều con cho rằng rất hay nha mẹ. Các bạn con từ các nước tiên tiến hơn mình tới, các bạn viết Personal Statement đều rất tốt, rất chuẩn, nhưng nhiều bạn viết đọc ra trong đó thấy hơi khô khan, không ‘nhìn’ ra được đam mê của các bạn, cũng ít nhìn ra được ‘nét riêng’. Vậy, mình đoán, chính cái ‘nét riêng’ này sẽ thu hút sự chú ý của những nhà tuyển chọn, vốn phải đọc hàng trăm thư tự giới thiệu gửi về.
Tiếp theo, cần phải xác định: cảm xúc chỉ là chất dẫn, còn trong phần nội dung chính, ta vẫn phải có sự phân tích đủ sâu vấn đề mà mình quan tâm, được thể hiện theo quan điểm riêng của mình, dưới góc nhìn riêng của bản thân.
Cái kết cũng là phần không kém quan trọng, khi chốt lại vấn đề, mà vẫn thổi vào đó một chút cảm xúc. Ở đây, Tin cũng đã dùng một loại thủ pháp mẹ Tin cũng rất thích dùng… Đó là câu kết lặp lại chính cái ý mình dùng để mở đầu bài. Như vậy sẽ tạo được một dạng ‘điểm nhấn’ nhẹ nhàng, xóa mờ đi cảm giác ‘quá học thuật’ mà phần nội dung đã bắt buộc phải chuyển tải.
Để mọi người dễ tham khảo, mình xin trích đăng nguyên văn phần Personal Statement của Tin dưới đây bằng tiếng Anh nhé. Mình chuyển ngữ phần đầu và hai phần cuối, được gắn luôn vào dưới mỗi đoạn gốc. Riêng đoạn giữa quá tập trung vào chuyên môn phân tích âm nhạc cổ điển, xin phép không cần dịch phần này.
Hy vọng rằng Personal Statement này cung cấp được vài khái niệm về ‘nét riêng’ trong thể hiện, để giúp thêm cho nhiều bạn trẻ khác, trong bước đường tiếp tục con đường học tập của mình, nhé!
(12.12.2019 – QH)
---
[Personal Statement – Toai Nguyen]
[Thư tự giới thiệu vào trường đại học - Ứng viên Toai Nguyen]
At the age of 4, I vaguely remember the first time touching an enormous object that my mum called a Pi-a-no. Since then, music has become inextricably linked to my life. In the first week staying in the UK, without access to my school's piano, homesickness would have been extremely difficult to manage. Hence, the first reason why I am particularly interested in this course: Music helps me to release all of the psychological pressures and apprehensions that I have got.
(Năm lên bốn tuổi, tôi mơ hồ nhớ cảm giác được chạm tay lần đầu tiên vào một vật thể to đùng mà mẹ tôi gọi là “đàn Pi-a-no”. Kể từ ngày ấy, âm nhạc đã gắn liền với tôi như hai người bạn tri kỷ. Trong tuần lễ đầu tiên xa nhà đi học tại nước Anh, nếu không có cây piano tại trường, có lẽ nỗi nhớ nhà đã trở nên khó mà chịu nổi. Và đó cũng chính là lý do đầu tiên vì sao tôi đặc biệt quan tâm tới chuyên ngành này: Âm nhạc giúp tôi giải tỏa toàn bộ những căng thẳng và lo lắng tích tụ trong tôi).
In times of pressure, I found Chopin's Waltz op. 64 no.2 my perpetual favourite. Generally, I am interested in the piece's tempo indication: tempo giusto, which is fully contradicting; although the musicians may choose the tempo they prefer, following it strictly is a must. I wish to move towards strong analytical understandings of the piece (e.g. comparing features of the chromatic phrases on bar 13-16 and 45-48 respectively). Firstly, the second ascending chromatic phrase is faster than the first descending one, marked pìu mosso. Secondly, although both phrases diminuendo, their roles are quite distinct; the one on the first phrase combined with the cadential chords G#m6/4-D#7 emphasise the return of tempo I surprisingly when G#7 appears on bar 16 as a dominant of D#7, whereas the similar indication on the second one tends to push the piece, poco un poco rit, towards a peaceful ending, instead of preparing for another surprising event. Most importantly, the structures of these two phrases are relatively different; although the first one is properly chromatic, Chopin decided to duplicate all the notes (G#-G#-Fx-Fx-F#-F#...) in order to fulfill his progress of prolongation, whilst the second one is a non-continuous long phrase, where 2 shorter phrases (F#-G-G#-A and D#-E-E#-F#-Fx-G# respectively) are separately involved to resolve the piece at the high C#.
(Trong những lúc căng thẳng, bản Waltz op. 64 no.2 của nhà soạn nhạc Chopin là chọn lựa hàng đầu của tôi để nghe, để chơi, để giải tỏa).
(Tiếp theo là phần phân tích chuyên môn về tiết tấu, hòa âm, cấu trúc tác phẩm…)
I also love reading history and geography, and I sincerely believe that contextual knowledge (e.g. Polish Romanticism in Post-Duchy of Warsaw) and knowledge of the composer will facilitate my musical understanding. I have been asking some questions in terms of musical history, even though I do not formally study it at school. One of them, as someone raised in the non-Western world, was "Why are the most common musical indications in Italian, although German-speaking composers, such as W.A.Mozart and the 3Bs, are arguably more canonical?" In this case historical reading lead to the answer; the general influence of the Catholic church in the late Medieval and Renaissance periods is the starting point: For instance, thanks to Guido d'Arezzo, a Benedictine monk, the modern-day stave was created; early religious compositions like cantata, toccata and oratorio indubitably originated in Italy and spread throughout the West. The works of many important Italian instrumental makers in the Renaissance and Baroque periods acquired widespread fame, to say nothing of the material aspects such as the widespread adoption of Cristofori’s Fortepiano in the mid-18th century and the enduring reputation for quality of Italian instruments (such as the string instruments of Stradivari and Del Gesù). Hence, for a variety of reasons Italian musical culture came to be regarded as the standard, and Italian terminology was adopted widely. This is an elementary example of the questions about the relationships between the historical and cultural aspects of music, another reason why I chose to apply to the university's music degree.
(Tôi cũng thích đọc những tài liệu về lịch sử, địa lý và tin rằng những kiến thức về bối cảnh xã hội cũng như vị trí địa lý của một nền âm nhạc (chẳng hạn như “Âm nhạc Lãng mạn ở Ba Lan ở thời kỳ Hậu Công quốc Warszawa), thêm vào đó là sự hiểu biết về những nhà soạn nhạc nổi tiếng trên thế giới sẽ giúp việc học bộ môn Âm nhạc của tôi trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Mặc dù không được học bộ môn này một cách chính thức ở môi trường trung học, tôi đã từng đặt ra nhiều câu hỏi về lịch sử phát triển của Âm nhạc như một sở thích của bản thân; và một trong số đó, “Vì sao hầu hết những thuật ngữ Âm nhạc cổ điển được sử dụng rộng rãi nhất là tiếng Ý, trong khi những nhà soạn nhạc nói tiếng Đức (Ví dụ như Mozart và bộ 3B) thường được biết đến rộng rãi hơn?” Trong trường hợp này, tôi tin rằng việc đọc những tài liệu lịch sử và địa lý sẽ giúp tôi đưa ra câu trả lời chính xác nhất. Thứ nhất, chúng ta không thể phủ nhận rằng tầm ảnh hưởng của Giáo hội Công giáo La Mã trên toàn cõi châu Âu trong thời kỳ Trung đại và Hậu kỳ Trung đại (Phục hưng) chính là yếu tố hàng đầu: Nhờ Guido D’arezzo, một giáo sĩ dòng Biển Đức sống vào thế kỷ 11, khuông nhạc (hiện đại) đã ra đời và dĩ nhiên trở thành một phần không thể thiếu trong môn Âm nhạc; một số tác phẩm mang tính chất thế tục tôn giáo như oratario, cantata và toccata bắt nguồn từ đất nước hình chiếc ủng (tức Italia) và được phổ biến rộng rãi ở phương Tây. Thứ hai, yếu tố làm nên sự khác biệt của Italia với các quốc gia khác đến từ những người sáng chế nhạc cụ: Xuyên suốt thời kỳ Phục hưng và Baroque, chúng ta không thể không kể đến sự phổ biến của cây đàn fortepiano được sáng tạo đầu tiên bởi Bartholomeo Cristorri di Francesco ở Italia vào thế kỷ XVIII, và đồng thời là sự trường tồn theo thời gian của những kiệt tác nhạc cụ bộ dây kinh điển được tạo ra bởi những nghệ nhân Stradivari và del Gesù. Nhìn chung, vì rất nhiều lý do mà Âm nhạc hàn lâm Italia được xem như là chuẩn mực của Âm nhạc Cổ điển (Đặc biệt là thời kỳ đầu), nên các thuật ngữ Âm nhạc cũng trở nên phổ biến theo. Đây là một ví dụ đơn giản của những câu hỏi về sự tương quan giữa các khía cạnh lịch sử và văn hóa của Âm nhạc, thêm một lý do nữa khiến tôi muốn chọn ngành học này.
I have had to carefully manage my time to study outside school and practise adequately, because the subject is not available in my school. Before arriving in the UK, I was managing the Secondary school's Music club; since being here, I have had the opportunity to perform several times a year including a graduation ceremony at Oxford Town Hall, as well as playing in the Community's programmes back in my home country during the Summer holidays. Wherever I go, the enormous object that I vaguely remember my mum called a "Pi-a-no" at the age of 4 will never be separated from me.
(Tôi đã phải xoay sở thời gian khá vất vả để vẫn theo học Âm nhạc bên ngoài cũng như luyện tập Âm nhạc được đường hoàng, bên cạnh đảm bảo học tốt các môn chính thống tại trường (vì môn Âm nhạc không có trong danh mục các môn học thuộc hệ thống IB ở trường tôi). Trước khi đến Anh, tôi từng có thời gian làm quản lý Câu lạc bộ Âm nhạc ở trường cấp 2; và tôi đã có cơ hội biểu diễn nhiều hơn khi đặt chân đến Vương quốc Anh – chẳng hạn như tại Lễ tốt nghiệp của khóa các anh chị năm trước vào năm ngoái, và tôi cũng biểu diễn trong một số chương trình tại quê nhà Việt Nam của tôi trong những ngày nghỉ hè. Dù ở nơi nào đi chăng nữa, cái vật thể to đùng mẹ tôi từng gọi là “đàn Pi-a-no” trong trí nhớ mơ hồ của tôi ở cái tuổi lên bốn năm nào sẽ không bao giờ tách rời khỏi cuộc đời tôi).
_****_
😊 Đi kiếm hình gắn vô bài viết này, ra mấy tấm hình cũ thấy thương quá... Hình đầu là những ngày đầu tiên ảnh mô tả "mơ hồ nhớ vật thể to đùng mà mẹ tôi gọi là 'Đàn Pi-a-no'" đó. Hình tiếp theo là đúng cái năm ảnh bắt đầu học nhạc, năm 4 tuổi. Hình 3... khỏi giải thích rồi. Bây giờ của ảnh và mẹ, toàn chụp màn hình lúc mẹ một đầu con một đầu thế giới không hà... 😊
nha trang international school 在 Scholarship for Vietnamese students Facebook 八卦
#HannahEdChuyenduhoc 2 MẶT CUỘC SỐNG Ở CANADA
Bài được chia sẻ trên group Scholarship Hunters của page mình.
Ai trong chúng ta cũng hiểu rằng không có xã hội nào hoàn hảo và toàn màu hồng, song song phúc lợi luôn tiềm ẩn nhiều vấn đề bất cập của nó. Các bạn muốn làm giàu thì ở Việt Nam vì mọi thứ đều flexible, còn nếu bạn mưu cầu một cuộc sống ổn định cho cả gia đình, vừa đủ và không phải lo rày đây mai đó, ôm cái sổ hồng căn nhà tưởng chắc mẩm rồi ai dè bị quy hoạch thành ra lao đao thì hãy tìm đường qua Canada sống cho nhẹ đầu. Với hệ thống thu thuế và chi phí sinh hoạt cao ngất, sống ở Canada sẽ không quá giàu có, chỉ lủi thủi đi làm tuần 5 bữa rồi nghỉ cuối tuần chơi với gia đình và đi ăn hàng với bạn bè, lễ lộc dài ngày thì đi du lịch, được cái an tâm vì mọi thứ đều quy hoạch và thông tin rõ ràng thôi.
Nếu trước khi quyết định phóng lao theo con đường định cư mà không tìm hiểu gì cả e rằng bạn sẽ như người đi trên mặt hồ băng, không biết khi nào thì lọt lỗ. Vậy Canada có những mặt lợi và hại gì?
- Giáo dục :
Trẻ em ( dù là Canadian, con của PR, hay con của du học sinh ) sẽ đều được học miễn phí từ 4 tuổi đến 18 tuổi. Một số bạn đi học và làm không đúng trường và nghề do CIC quy định thì con sẽ không được miễn phí khi học, các bạn nên kiểm tra đối chứng thông tin kỹ. Mình đồ rằng quá bán những người quyết định đi di cư vì lý do này : cho con cái một nền giáo dục tốt và nhân văn hơn, đỡ áp lực hơn, để con trẻ sống vui khỏe đúng với tuổi thơ hơn là chạy đua thành tích, so đo hơn thua với con người ta và nhiễm thói đố kỵ. Nếu nhà bạn có điều kiện cho con học Trường Canadian International School ( CIS ) ở Việt Nam suốt từ 4 tuổi đến 18 tuổi sẽ ngốn khoản học phí gần 6 tỏi tương đương 330,000đòngCa ( google là ra bảng học phí CIS ). Nếu 2 đứa con thì nhân đôi lên thành 630,000 ( học phí đã giảm 5% cho con thứ 2 và 10% cho con thứ 3 cùng học ), 3 đứa đi học là gần 1tiệu-đô-la-Canada rồi nhé 😊. Không những chỉ là kiến thức, mà con cái bạn còn học cách sống suy nghĩ và hành xử ở một môi trường văn minh tiên tiến bậc nhất thế giới. Vậy thì nếu ở Việt Nam mà lèng xèng chỉ làm được dăm ba chục tiệu một tháng, nghĩ cho tương lai của con ( và cả bạn ) thì kiếm đường đi cho rồi chứ tiếc nuối làm gì. Khi bọn nhỏ hơn 18 tuổi học lên College và University thì mình cũng…khỏi phải lo luôn. Nhà nước cho nó mượn tiền học xong ra trường đi làm tự tụi nó trả từ từ cho nhà nước. Tuy nhiên, cái bất lợi khi nuôi trẻ ở Canada là tốn kém khoản gửi Daycare ( cho trẻ dưới 4 tuổi ) và before & after school ( trường ở Canada học từ 8h30 đến 3h chiều mà cha mẹ thì đi làm từ 8h sáng đến 5h chiều ) ngốn khoảng 1200 mỗi đứa, gửi đứa thứ 2 chung thì chỉ extra thêm 300 thôi. Chính phủ có cho tiền hỗ trợ cha mẹ khoảng 500 một đứa con mỗi tháng tùy family income cao hay thấp, khoản này bạn có thể dùng để trả chi phí daycare hoặc/và cho tụi nhỏ học ngoại khóa như võ, vẽ, nhạc, bơi lội thể thao gì đấy. Một số trường dạy võ và dạy chơi bóng rổ có nhận before & after school.
- Y tế :
Bảo hiểm y tế ở Canada miễn phí cho mọi người và cấp cứu 24/7, trừ khám chữa răng và mắt. Nếu chưa có thẻ bảo hiểm của tỉnh bang ( cho PR & Citizen, cho foreign worker những người có work permit và có job ) thì phải mua bảo hiểm tư nhân khoảng 700~1,000/năm. Sống ở Canada cái gì cũng nên mua bảo hiểm để tránh rủi ro cho bản thân. Nhỡ xui vào nằm viện vài ngày là đi đứt 5,000 như thổi. Một điểm tối của y tế Canada là vì miễn phí, nên thời gian xử lý đều lâu dù là chỉ chụp MRI hay trị dị ứng. Nhất là bệnh liên quan đến Specialist, bạn đều phải gặp Family Doctor để lấy giấy giới thiệu và chỉ định. Điểm này y tế ở Việt Nam có ưu điểm hơn vì cứ có tiền chi trả vào bệnh viện quốc tế là sẽ được xử lý nhanh dù mọi thứ có hơi quá tải do người bệnh đông.
- Văn hóa và Xã hội :
Canada là một nước đa văn hóa, dân tứ xứ từ mọi miền thế giới đều sống ở đây, nghĩa là không thể tránh khỏi có sự kỳ thị. Nhưng mình trải nghiệm sống 5 năm ở Canada thì thấy cộng đồng nào cũng có người tốt kẻ xấu. Nhìn chung người dân ở Canada rất tốt và giúp đỡ nhau tận tình. Họ tôn trọng sự khác biệt và cũng không đánh giá hay định kiến các trường hợp : ly dị, có con riêng, 2 hay 3 đời chồng/vợ, xăm mình, sở thích lạ…blah blah blah, sống ở đây bạn có cơ hội được là chính mình mà chả ai đánh giá bạn, ngay cả với boss.
- An ninh :
Đi đâu làm gì cũng an tâm vì có chuyện gì gọi 911 thì vài phút sau 3 anh hùng : cảnh sát – cứu hỏa – cứu thương sẽ chạy đến hỗ trợ mình. Các vấn đề tiêu cực ở Việt Nam thì hầu như ai sống qua cũng đều biết mình không đề cập nữa, sống ở Canada thì không sợ bị giựt điện thoại ( lâu lâu có vài vụ xảy ra ở North York nhưng không phải là chuyện xảy ra hàng ngày, như mình nói ở trên people this people that các bạn nên lựa community trước khi thuê nhà sống sẽ tốt hơn ), nhỡ có rớt hay để quên bóp ví điện thoại thì khả năng được trả lại cực kỳ cao. Chị bạn mình đi chơi ở Montreal rớt cái iphone mà họ nhặt được và ráng liên lạc để gửi về Toronto cho mình, còn bạn mình thì để quên ví tiền và giỏ xách vài lần ở restaurant, quay lại vẫn còn. Dân ở đây đa phần không tham và lừa lọc, đồ để ngoài hiên nhà không khi nào mất ( tương tự vụ giựt điện thoại, vài location có community không tốt thì mấy thùng đồ Amazon gửi về để trước cửa có thể bị lấy, tỉ lệ không nhiều ).
- Thuế và chi phí :
Thuế thu nhập ở Canada khá cao, làm hay mua cái gì cũng phải trả thuế, vừa trả thuế liên bang vừa trả thuế tỉnh bang, nhưng bù lại phúc lợi xã hội như mình đã kể ở trên thì quá xứng đáng cho việc đóng thuế. Ở nhiều nơi cày còng lưng ra đóng thuế nhưng phúc lợi thì chả có gì. Chi phí sinh hoạt cho gia đình 2 vợ chồng 2 đứa con rơi vào khoảng 3,500~4,000/tháng ( mình đã viết về vấn đề này khá chi tiết trong các bài trước các bạn tìm đọc lại ). Ngay cả phí bảo hiểm xe cũng cực cao, trung bình 3,000~5,000/năm trong khi bảo hiểm xe auto ở Việt Nam mình chỉ khoảng 10~20 tiệu tương đương 1,000/năm. Bù lại giá xe ở Canada rẻ không bị đánh thuế gần 300% hehe Acura MDX 2020 giá $70,000 tương đương 1,2 tỏi đồng thì về Việt Nam thành 4,5 tỏi.
- Công việc và Cuộc sống :
Cuộc sống ở Canada tương đối nhàn và thoải mái. Với thu nhập của một người siêng làm dù bất kỳ ngành nghề nào thì trong vòng 2~3 năm là mua được một chiếc xe hơi đời mới 2018 – món tài sản mà ở Việt Nam là ao ước của đại đa số người và chỉ có dân thu nhập khá mới sắm được. Công việc ở Canada cũng không bị áp lực định kiến xã hội, họ không quan tâm tới tuổi hay có gia đình chưa, họ chỉ cần người có năng lực làm. Làm nghề nào cũng đều tốt, đều quý và giúp ích cho xã hội bằng việc đóng thuế. Làm phục vụ ở Việt Nam nhiều khi bị khinh chứ ở đây họ - Canadians cho rằng “you help other people have a great time, you do a meaningful job”, thu nhập (salary + tip) của các bạn server trong các nhà hàng tây từ 3,000~5,000/tháng. Dĩ nhiên ở đâu cũng có những chỗ chủ tốt chủ tồi. English vẫn là success key, mình sẽ nói kỹ hơn vào kỳ tới về vấn đề chọn ngành học sao cho cân bằng giữa lấy được PR và phù hợp với bản thân.
- Thời tiết, môi trường và thực phẩm :
Canada mang khí hậu 4 mùa thay đổi rõ rệt xuân hạ thu đông, nên các bạn sẽ cảm thấy một năm qua rất nhanh. Khí hậu chỉ khắc nghiệt ở một số nơi nên sẽ không như mọi người tưởng tượng mùa đông quá ghê ghớm. Các bạn cứ mặc nhiều lớp áo và trang bị áo winter jacket xịn hàng từ The North Face Gotham 300đòng trở lên là bao ấm, người ta sống được mình sống được, không có gì trở ngại cho vấn đề thời tiết và mùa đông chỉ lạnh từ cuối tháng 11 đến tháng 3 ở Toronto, tháng 4&5 Xuân và 9&10 Thu thì mát mát lạnh như Đà Lạt, còn tháng 678 thì cũng nóng 32~35 độ chảy mỡ không khác gì ở Việt Nam. Không khí ở Canada cực kỳ trong lành và nhiều cảnh quan thiên nhiên đẹp. Thực phẩm và nguồn nước được kiểm duyệt an toàn, môi trường xanh sạch đẹp đi đâu cũng thấy cây hoa lá mát cả mắt, xanh cả tâm hồn.
- Giao thông và Cơ sở hạ tầng :
Giao thông ở Canada rất trật tự và mọi người tuân thủ luật lệ giao thông. Dù kẹt xe cũng không ồn ào bát nháo lao nhao, đặc biệt hầu như không sử dụng kèn/còi xe. Đường xá rộng rãi thoáng mát, dĩ nhiên các thành phố lớn như Toronto thì không thể tránh khỏi tình trạng kẹt xe vào giờ cao điểm đặc biệt là ở khu trung tâm thành phố và trên các highways như 401 hay 410 và 403, QEW & DVP. Hệ thống phương tiện công cộng rất phát triển và nếu đi làm ở Downtown thì chắc không cần phải sử dụng xe hơi riêng. Thủ tục hành chính đơn giản nhanh chóng không rườm rà rắc rối, chỉ cần bản photocopy là được không phải công chứng lung tung lúc ở phường lúc ở quận.
Trên đây là khái quát sơ một vài khía cạnh chính, mình không thể nào kể ra chi tiết tường tận vì thời gian hạn hẹp. Mức độ cảm nhận về cuộc sống mỗi người mỗi khác, mình là một người positive thinker nên mình nhìn nhận mọi thứ easygoing, sẽ khác quan điểm với những người cùng trải nghiệm. Như mình đề cập đầu bài, không nơi nào trên thế giới là hoàn hảo, quan trọng bạn chọn nhìn vào mặt nào của xã hội để mà sống tốt 🥰
(C): Phi Le
P.S: Năm rồi lớp học bổng HannahEd của chúng mình cũng có 1 chị được ngành Data Science Thạc sỹ ở Can, 1 bạn được ngành HR Tiến sỹ ở Ca học bổng cao lắm luôn á cả hà.
☘️✈️Các bạn muốn xin học bổng các học bổng trong và ngoài nước khác, đủ bậc nữa, đừng quên các lớp học bổng HannahEd, chương trình Mentor 1-1, Review hồ sơ luôn sẵn sàng để hỗ trợ các bạn tối đa, giúp các bạn tìm ra điểm mạnh, câu chuyện của bản thân các bạn nhé.
Các bạn email thoải mái câu hỏi, CV về [email protected] hoặc nhắn tin cho page, page sẽ review free CV cho cả nhà.
Link nhận thông tin về các chương trình Scholarship Support HannahEd: http://tiny.cc/HannahEdRegister
Lịch học của lớp 2 tháng gần nhất: http://tiny.cc/HannahEdClass
Link thông tin về lớp:
https://hannahed.co/lop-tim-va-nop-hoc-bong/
Các bạn email thoải mái câu hỏi, CV về [email protected] hoặc nhắn tin cho page nhé.
<3 Like page, tag & share bạn bè nha <3
#HannahEd #sanhocbongg #duhoc #scholarshipforVietnamesestudents #chuyenduhoc
nha trang international school 在 Scholarship for Vietnamese students Facebook 八卦
#ApplyQuote Chia sẻ kinh nghiệm apply học bổng Master ở Anh
Schofans nào đang tìm hiểu cơ hội học bổng đi học thạc sĩ ở Anh thì đọc bài viết dưới đây nhé. Anh Quốc Tuấn, hiện đang là giảng viên tại trường Đại học Bristol đã chia sẻ các yếu tố mà hội đồng xét học bổng dựa vào để đánh giá hồ sơ của sinh viên apply vào trường.
Mong là các bạn sẽ có một bức tranh tổng thể các tiêu chí xét học bổng của trường Đại học Bristol nói riêng và các trường đại học Anh Quốc nói chung nhé!
========
Đây chỉ là kinh nghiệm mình đi họp với các bạn xét học bổng của trường Bristol, chương trình Master của School of Accounting and Finance.
Trường mình vẫn đang tự hào là còn trong top 10 UK uni ở nhiều mặt về research và reputation, năm nay teaching tự nhiên lên hương luôn (đồng nghiệp mình có theory là khi dạy online thì trường nào nhiều tiền trường đó ngon).
http://www.bristol.ac.uk/university/rankings-reputation/
Thôi quảng cáo đủ rồi, để quay lại chủ đề chính.
Xét học bổng thì các bạn admin thật ra mới là người xét chính. Cuối cùng committee họp lại quyết thì Programme Director như mình nhiều khi chỉ có mặt ký thôi, hoặc cùng lắm là nghe brief nhanh để pick vài case chênh nhau rất ít. Cho nên những người thật sự đọc kỹ application của bạn chính là các bạn recruitment chuyên nghiệp đó của uni. Họ đã đọc mấy nghìn application mỗi năm, với kinh nghiệm phong phú rất nhiều năm.
Cái mà họ chú ý theo mình rút ra khi họp có thể tóm tắt trong 3 keyword: "competitiveness", "achievement", và "relevance" (CAR).
==========
1) 𝐂𝐨𝐦𝐩𝐞𝐭𝐢𝐭𝐢𝐯𝐞𝐧𝐞𝐬𝐬
Rất đơn giản, International students là chương trình đem lại doanh thu chính của các đại học ở Anh, nên số học bổng rất ít, chỉ những chương trình kiếm ra rất nhiều tiền thì mới có thể được uni chấp nhận để lại một phần tiền làm học bổng để kéo sinh viên giỏi và để đa dạng hóa SV (một số nước SV có thành tích yếu hơn các nước khác, hoặc ít tiền hơn, nhưng vì nhu cầu đa dạng hóa nên các trường muốn cho học bổng để khuyến khích lớp không chỉ toàn Chinese students với British students).
Mà thành phần Chinese thì bạn biết rồi đó, học điểm cao, IELTS điểm cao chót vót đầy ra, nên bạn muốn so được tương đối với họ, bạn phải có điểm học tương đối cao, có thể không siêu nhân, nhưng ít ra phải kiểu có thể khoe tui top 1%, 2% trong lớp 50 học sinh.
Tức là profile bạn phải có tính cạnh tranh. Bạn nộp xin học bổng trường càng cao, dù là 20, 50% hay 100% học phí, thì bảng điểm bạn phải good đã, và thư giới thiệu bạn phải rất tốt, khen bạn là 1 in a thousands hay cái gì đó. Nếu bạn có celeb, bộ trưởng, CEO công ty tỷ đô, nhà văn giải quốc tế viết thư giới thiệu, bạn sẽ nổi bật lên. Sinh ra ở vạch đích là có thật.
Những cái này là past performance và may mắn hồi nhỏ rồi, nên thôi, cố được đến đâu hay đến đó, để qua vòng gửi xe. Ai nói học điểm không cao không quan trọng là nói không trúng, nếu bạn muốn xin học bổng đi học cái gì đó. Không có điểm đủ cao để qua vòng gửi xe là không có học bổng.
Nhưng điểm cao quá cũng không hơn điểm cao vừa vừa. 2 điểm tiếp theo mới quan trọng.
2) 𝗔𝗰𝗵𝗶𝗲𝘃𝗲𝗺𝗲𝗻𝘁
Bạn phải nhấn vào yếu tố achievement khi trả lời các question khi có thể. Khi qua vòng gửi xe rồi thì ai cũng là siêu anh hùng rồi, bạn phải chứng minh mình là Thor chứ không phải Spiderman. Đừng tập trung khoe điểm số, hãy khoe những cái gì kiểu như "tui oánh Thanos phù mỏ", "em hồi sinh lộn Loki rồi giết nó", "em đập Hulk rồi bắt làm thú nuôi", v.v.
Đây là chỗ mà mấy ông chỉ biết học cắp sách về thành dưỡng thương nè. Không học tốt thì không qua nổi vòng gửi xe, nhưng qua vòng gửi xe rồi mà vô tới đây chỉ biết kể về chuyện học thì cũng về nghỉ.
Để có achievement hãy đi học hỏi mấy siêu nhân coi họ làm gì. Mấy bạn trẻ giờ làm nhiều cái rất hay. Tất nhiên có một số bạn là có những tutor dạy cho cách xin học bổng từ tấm bé để có hoạt động ngoại khóa siêu phàm. Nhưng thay vì ghen tỵ với các bạn đó, hãy nghĩ cách beat hay bắt chước họ mà low cost.
Và khi khoe thành tích thì hãy nhớ ghi vô là tui bắt được con Hulk trong khi resource của tui rất limited (ví dụ 1/100 con bạn nhà giàu của tui).
3) 𝗥𝗲𝗹𝗲𝘃𝗮𝗻𝗰𝗲
Đừng chém cái gì không quá liên quan quá đến ngành học, trường học hay thể hiện được phẩm chất mà ngành học hướng tới. Ví dụ quánh Call of Duty hoặc Total War hay thì cũng tốt, nhưng nên dùng để đi thi Esport chứ khoe vô hồ sơ scholarship thì không có hữu ích (nhưng ai apply học PhD với tui nhớ ghi vô nha, vụ apply PhD là một chuyện khác, tui sẽ viết bài khác).
Mà muốn vậy, hãy đọc website. Hãy làm homework để biết trường này nó mạnh cái gì, ông Prof trong khoa đang làm cái gì, hoạt động gì hay.
Đừng viết cái gì không relevance. Thà viết ngắn còn hơn viết tào lao.
Mấy cái này nói dễ chứ làm không dễ. Mà tốn thời gian. Cho nên thường là muốn xin học bổng, thì nên chuẩn bị trước 1 năm, tìm hiểu hết các trường mình muốn apply, viết sẽ customised letter cho từng trường.
Mà thường mấy người có học bổng là họ đã có sẵn thành tích hết rồi, viết ra thôi. Cho nên vẫn là ngày thường cố gắng bao nhiêu, thì là đã "be prepared" rồi, cơ hội tới là giựt cô hồn chạy thôi.
Vì vậy thật ra tips xin học bổng là về mặt kỹ thuật để tránh lỗi cần tránh thôi. Còn bạn có học bổng hay không đã được định sẵn từ những nỗ lực bạn bỏ ra nhiều năm liên tục trước đây rồi. Cơ hội đến với người có chuẩn bị là vậy. Nhưng phải chuẩn bị đúng cách.
Có nhiều bạn muốn có học bổng học nhưng ngày nào cũng đi luyện tiếng Anh, đi nói chuyện người nước ngoài, học thì thường thường, làm cũng lơ mơ, hoạt động xã hội tầm tầm, chỉ ngồi mơ học bổng, thì đến khi cơ hội học bổng đến kêu kể thì không có thành tựu gì để kể, mà sếp cũng không muốn viết thư giới thiệu cho. Vậy là khó lấy học bổng lắm.
==========
Thôi viết vậy múa rìu qua mắt thợ nhiều rồi. Tàu ngầm trên này có cựu SV Bristol lấy học bổng Think Big, có ông mới đậu Cam, có người cựu Insead, có cả thần học bổng, tốt nghiệp tiến sĩ Stanford .v.v cũng có mấy người đi chương trình học bổng ALA của Úc với tui hồi xưa, biết tui đậu vớt.
Viết nữa người ta cười.
School mình đang có 2 chương trình học bổng chính cho cả postgrad và under:
Một là Think Big
Hai là Global A&F Scholarship
Đừng để Chinese, Ấn, Thái, Malay cướp hết. VN phải cướp được chứ.
Các bạn lên trang này tìm thông tin nha.
http://www.bristol.ac.uk/students/support/finances/scholarships/
(c): Tuan Ho
❤ Tag và chia sẻ bài viết để có thêm động lực apply học bổng cả nhà nhé ❤
#HannahEd #duhoc #hocbong #sanhocbong #scholarshipforVietnamesestudents